Có lẵng nhớ nằm trên cửa sổ
Gió dịu dàng 'sao chửa đưa thơ'

10.2.14

viết blog lâu dần trở thành thói quen... ta trở lại những thói quen mà bản thân làm khi mỗi sự kiện qua

trở về séc. mọi thứ vẫn như thế, và mình lại muốn đi. muốn đi chứ ko muốn ở lại. đi đâu và về đâu, chẳng ai biết. mình bắt đầu làm luận văn. bắt đầu lên lịch và suy tính. mình quen với cái laptop của mình rồi, giờ hay dùng. cái gì làm lâu cũng thành thói quen, nên nếu mình biết cái gì sẽ thành thói quen mình nên đầu tư :)

có lúc mình thấy cs ko có ý nghĩa. ko mục đích sống. bạn mình có cảm giác này khi chúng nó vào đầu dh. học một năm rồi chuyển trường... tìm kiếm. mình hồi đó nghĩ chúng nó bị hâm. chúng nó hâm rồi qua.. mình hâm trong t/g dài.

cái gì vất vả để đạt được. thì khi đạt được mình lại cho nó đi. mình còn nhớ môn freefem ở upmc. mình tạo nên đường, rồi mình lại bỏ. tiếng anh, giải thích. nhưng nó là thứ mình đòi hỏi. mà mình ko thích đòi hỏi lắm :) mình thích tự nhiên. yếu điểm của mình chăng. và đến cuối năm thì mình vừa lười vừa hay nói chuyện nên mình ko đến đó nữa. chỉ đến những nơi làm mình thoải mái và có sẵn rồi.

đôi bàn tay ta làm nên tất cả
có sức người sỏi đá cũng thành cơm

có năng lượng chỉ trong t/g ngắn, sau mình nản và bỏ mặc. yếu điểm nữa rồi. một con ng có rất nhiều điểm kém. mình càng tìm và khó tính thì sẽ tìm được nhiều. mình ko định thế :)

tìm điểm mạnh của bản thân và đầu tư cho mình ở đó

nhàn cũng làm cho ng ta có suy nghĩ tiêu cực :-)

tìm kiếm kiếm tìm