Có lẵng nhớ nằm trên cửa sổ
Gió dịu dàng 'sao chửa đưa thơ'

11.6.13

Cuối xuân

Mình đọc Hồng Lâu Mộng, nên cũng tập đôi ba vần thơ khi hứng về.

Một bài thơ không mới không cũ. Tháng 5 trời mưa lâu quá, cả tháng ròng. Thế là lại lôi mưa ra để thơ thẩn. Cái sách điện tử bị hỏng rồi, nên không đọc được mấy bài thơ tự nhiên của truyện nữa, tâm hồn thơ cũng tan biến đi.

Năm tháng xưa giờ còn đâu nữa
Mải mê tìm như gió đẩy đưa
Trơ vơ như vẻ đông tàn
Xác xơ cây rũ lá vàng mùa thu
Đường đi mưa rầm rì ngỏ
Đến khi nào tình bỏ lại sau?

Đọc lại cũng thấy không đến nỗi khủng khiếp cho lắm. Thời gian sẽ không làm mọi thứ tốt lên, chỉ làm mai một đi mà thôi. Vì thế ta làm được bài nào là hay bài nấy, thu hoạch theo mùa. Mùa thơ nó cũng ngắn dài khác nhau lắm, chẳng biết trước được.

Đúng cảnh đúng người đúng tâm trạng. Làm thơ sát thực quá, ta phục ta quá :P

6.6.13

tháng 6 trời mưa

tháng 6 trời mưa, trời mưa không dứt. Trời không mưa em cũng lạy trời mưa..

giống năm nay quá, thời tiết như ở việt nam vậy, còn thiếu tiếng ếch kêu nữa..

mình xem lại phim inception, và nghĩ nếu một giấc ngủ dài, mà không dậy nữa, và rơi vào sự vĩnh hằng của không gian và thời gian, vô định của thế giới, do dự giữa cái thực và ảo, thì đáng sợ thế nào. Và khi nào thì mệt mỏi vì đấu tranh.. Xem phim xong mà mình thấy cuộc sống quý giá. Mình tưởng tượng là khi mình mất đi, thì linh hồn sẽ ra ngoài thể xác, và tan biến khi làn khói, Lúc đó mọi thứ đều vô nghĩa. Vì thế mà hôm qua mình sợ không muốn ngủ..

chỉ là hôm nay thi mà hôm qua sợ không muốn ngủ, kế hoạch không được tốt cho lắm. Làm bài cũng kém - không phải vì ko ngủ được, mà do mình kém sẵn :P

nhan sắc thì tầm thường mà tài năng thì có hạn :D