"Květ je sázena na nevhodném místě.
Nadšenost je semínko."
Mình đọc lại blog, lâu rồi lại có cảm xúc để viết, và mình đọc thấy thơ cũ. Ngày xưa mình làm câu này, và mình nghĩ về nó với một sự sát thực. Nó rất sát với hoàn cảnh..
Mình đã không đủ sức mạnh để vượt qua nó.
Love is blind
Mình vẫn không đủ sức mạnh để vượt qua nó. Bây giờ mình không cần vượt qua nó. Tương lai, lo làm gì nhiều vậy, đúng không.
Có những vẻ đẹp mà sẽ dần biến mất trong tương lai, mình không giữ lại được, sự mất mát mà nó đến bất chợt, như tia sáng, và vệt sáng mang đến tương lai khi sự việc đó còn một người, cảm giác mất mát và tê tái, tiếc nuối. Thật tiếc khi những điều tốt đẹp đó không bao giờ có thể tồn tại nữa.
Beauty I always missed
Mình biết mình không có khả năng để kết thúc nó, mặc dù "hoa không gieo hạt đúng chỗ". Bao nhiêu điều đẹp. Lý trí nhường đường. Và dù nó không tròn trịa, thì theo một cách nào đấy nó đã hoàn hảo và ấm áp đối với mình.
Nói lên là nó là tòa lâu đài và mình là phù thủy được chiều chuộng làm mưa làm gió :D
Tạm biệt quá khứ. Tao mong là mày cũng tạm biệt tao ;)
Có lẵng nhớ nằm trên cửa sổ
Gió dịu dàng 'sao chửa đưa thơ'
30.7.13
Nhãn:
Suy nghĩ và cảm nhận
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment