Có lẵng nhớ nằm trên cửa sổ
Gió dịu dàng 'sao chửa đưa thơ'

16.9.13

ngoài trời lạnh quá. làm xong bài rồi cảm thấy cô đơn vãi. chắc mùa đông năm nay tốn tiền lò sưởi lắm đây, ta ở trên gác cùng mà. Tuần mới và lại bận rộn. Sẽ nhớ lắm những ngày này đây.. chưa bao giờ mình lên diễn đàn chat chit như thế.. nhớ nhà quá.. nhớ và nhớ

Timea bảo cậu ấy nhớ mình vì hôm đó mình nghỉ học, và cậu ấy là con gái duy nhất của lớp nên thấy cô đơn. Mình hiểu cảm giác đó. Mình không có nhưng mình hiểu được.

Nhớ thầy quá. Các thầy trường mình hiền ơi là hiền, và hay cười với mình. Hôm đi mà mình suýt khóc, chẳng muốn xa trường xa thầy gì cả.

Mình nhờ nhỏ bạn đóng lại học bạ vì không kịp làm. Sang bên này bận quá, hắn viết cho mình nói gửi mọi thứ cho hắn. Việc của mình mà như hắn nhờ vả mình vậy. Nghĩ thấy vui


Hôm qua đi xem ra mắt sách của nhà văn Thuận, mình thấy mình kém. Ai cũng học trường danh tiếng và tương lai sáng lạng cả. Nghe tên trường mình mọi ường bơ mình luôn, như một trường bình dân vậy. trong khi đó là một trường khó đối với mình. Mình không vào giai cấp đó được. Mọi ng học Toán, nhưng đều có chỗ dựa vững chắc. Mình đơn giản học vì đam mê thôi. Mọi ng thật giỏi và cũng khiêm tốn. và mình thì chịu chết với những câu hỏi Cháu có biết con ông Tham Tán... cháu có biết giáo sư..  -- cháu chẳng biết gì cả

No comments: