Mấy hôm nay làm việc bận, không đi đâu được. Mai không đi và mình muốn lên blog đọc vu vơ, vậy là đọc đến khuya luôn. Đôi khi nghĩ nên viết tiếng Séc, vì bạn mình là người Séc, và bạn bè muốn hiểu mình. Nghĩ thôi, chứ khi viết, thì niềm cảm xúc có và mình diễn đạt nó, trôi chảy nhất vẫn là xử dụng mà không phải nghĩ gì. Nó tự nhiên hiện trên mặt giấy mà mình không phải nghĩ gì, xem có viết đúng không, nói thế nào.. Vậy là cái ý định đấy lại trì hoãn, và bạn mình lại dùng google translate dài hạn, srry nhé..
Những ngày mình thấy thời gian trôi qua nhanh. Mới cái mà đã hết ngày. Và mình thì cứ đủng đỉnh làm và về nhà. Rồi sáng lại dậy sớm và hình thành những thói quen mới. Một trong những thói quen đó là nghe radio. Và những bản nhạc quen thuộc lại được chơi.. và những kỉ niệm lại ẩn hiện.. :)
Hôm trước mình mất ngủ, cũng lên mạng đọc blog. Hôm nay thì không, chỉ là muốn đọc. Và thế là thời gian đưa ta đi..
Mẹ ốm. Chiều sau khi ăn tối, mình mệt không muốn làm gì cả, ngay cả dọn bàn. Đã lâu rồi mình chưa mệt, mà có mệt thì do chơi nhiều hay thể dục nhiều, chứ còn mệt do làm nhiều thứ thì lâu rồi mình chưa :)
Nhớ quá. Nhớ cả người mà chắc không biết mình nhớ người ta. Nhớ cả người chắc biết mình nhớ người ta. Và nhớ
Có lẵng nhớ nằm trên cửa sổ
Gió dịu dàng 'sao chửa đưa thơ'
18.8.13
Nhãn:
Suy nghĩ và cảm nhận
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment