Tự dưng mình lại muốn viết một bài mới, viết về cuộc sống của mình bây giờ, bao nhiêu điều trôi qua, bao nhiêu thứ được và mất, bao nhiêu nước mắt và nụ cười, mình mới đọc lại blog của mình hồi đầu, khi mình bắt đầu viết tiếng Séc, mình không viết giỏi và cũng khá kì cục, viết sai chính tả nhiều, và mỗi bài đều rất ngắn, mặc dù vậy mình vẫn phải nghĩ rất lâu để viết và sửa chính tả, đã bao lâu rồi bạn mình kô sửa lỗi cho mình nữa nhỉ, mình nhớ quá khứ quá, mình bây giờ đã là một con người khác rồi, một người có lẽ là tốt hơn, cởi mở hơn, nhận thức hơn, nhưng giá mà mình đạt được điều đó với những điều mà mình vẫn có thì hay biết mấy, tự dưng đọc lại blog của mình, không biết sao hôm nay mình ngồi và xem lại, thấy mình cũng không viết hay lắm, nhiều bài cũng chỉ đăng vậy thôi, nhưng mình biết mỗi bài viết đều nói lên cảm xúc của mình, đều rất thật, và mình thấy mình thiếu một thứ gì đó, một phần quan trọng tạo nên hạnh phúc cho mình, khi mình đọc lại mình thấy mình hạnh phúc ở một khía cạnh khác, và mình giờ đây ở một góc khác, con người luôn cầu toàn và mình muốn có cả hai, nhưng mọi việc đều không theo ý muốn mà thành..
Thời gian trôi qua biết bao giờ trở lại
Kỉ niệm này xin để lại đến ngày mai
3 comments:
mày ơi, tao nhớ lại cái ngày xưa tao với mày hay đi chơi với nhau, đi học cùng nhau, học bài cũng cùng nhau, tao thích sang nhà cũ của mày ngày xưa, có rất là nhiều cái ăn nhé.duda nè, ổi nè, táo nè, chuối xanh nè, mày có nhớ ko? tao nhớ quá, mún gặp mày quá!
là tao, Giang nè!
ờ, tiện nhở, đưa luôn cái webside lên quảng cáo luôn, tao là tao lấy tiền công đấy nhá, một bữa bánh cuốn luôn, mà thôi, hôm nay sn mày, chỉ cần sôcôla là đc, mà ở đây chắc kô đắt khách đâu mày ạ, về tận Việt Nam đặt hàng có vẻ xa xôi quá.. :P
Post a Comment