Có lẵng nhớ nằm trên cửa sổ
Gió dịu dàng 'sao chửa đưa thơ'
12.3.08
Dạo quanh thành cổ
Hôm nay nắng thật đẹp, vậy là mùa xuân đến rồi, nắng trải vàng và óng ả, đến tháng 5 này mình sẽ lại lên Vysehrad để học bài, cũng không mong đến kì thi chút nào, vì lúc đó sẽ rất căng thẳng, nhưng lên trên đó thật đẹp, cỏ xanh rờn, gió man mát, những hàng cây trải dài và nhà thờ cổ cao sừng sững, ở đó có nghĩa trang là nơi yên nghỉ của nhiều người nổi tiếng, và nhà thờ thì không biết đã có bao nhiêu lễ cưới đã được tổ chức ở đây, chỉ cái không khí yên bình cũng như đẹp đẽ đó đã đủ thu hút lòng người. Ở trên đồi cao về đêm nhìn xuống thành phố cổ Praha, những ánh đèn lung linh nối tiếp nhau, ánh đèn dầu trên đường đi, và người đi qua lại, bên dòng sông Vltava nước chảy êm đềm, chà, sao đẹp thế nhỉ, mà mình lại có vẻ văn chương ra tự lúc nào thế không biết :P mình thích ở trên đó cả ngày lẫn tối, và có một điều làm mình thấy người Séc nhân hậu, đó là họ đã dành một thắng cảnh như thế để là nơi cư trú cho những người tàn tật, nếu bạn có dịp dạo quanh thành cổ này, thi thoảng bạn sẽ nhìn thấy những người tàn tật trên xe lăn đi dạo, vì ở ngay bên cạnh thành cổ là nơi chăm sóc họ, có gì đẹp nhất trong cuộc sống mà chúng ta có, chúng ta được trải qua, phải chăng chính là tình người, những tấm lòng của những con người bình dị, của những người mà càng tiếp xúc lâu dần, ta càng hiểu và trân trọng họ hơn :-)
Nhãn:
Suy nghĩ và cảm nhận
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment