Bạn sang chơi gần tuần. Mình dạo này hay lên forum nói chuyện. Đầu óc không nhớ gì cả. Không muốn nhớ hay nhớ không được.. Hôm qua đi ngủ sớm để sáng nay dậy, sáng dậy chuẩn bị đi thì nhớ lời thầy bảo tuần này thầy bận không có giờ. Thế là bật máy lên và ngồi chép bài. Có bao giờ mình thơ thẩn như hiện nay. Có bao giờ mình được sống chậm như hiện nay.
Hôm vào diễn đàn, mình nhớ lại chuyện tình cũ, và làm cho cuộc nói chuyện nặng nề. Mình không biết mình có ảnh hưởng theo chiều đó, khi nó tồn tại mới rõ. Tâm trạng con người vẫn luôn là điều khó định như thế.
Hôm bạn sang thì được ít nắng thôi, những ngày mưa gió nắng bão, thời tiết thay đổi nhiều còn nhiệt độ thì vẫn tầm tầm đó. Dạo này thời tiết đã lạnh rồi, trời nắng. Lòng ta buồn man mác.
Cs sẽ trôi về đâu, ko ai biết trước và ta cũng không biết ta muốn gì. Sự vô định của số phận.
Có bao giờ mình sống chậm như hiện nay không
Hoa nở hoa tàn rồi
Cs không có gì mới cả. Paris là một thành phố đẹp, mình lại chẳng đi đâu, và nói là ko có gì mới.. Louvre, Monmartre vẫn chưa đi.. thu mình quá
mùa thu với những hàng cây rụng lá. lãng mạn quá
Có lẵng nhớ nằm trên cửa sổ
Gió dịu dàng 'sao chửa đưa thơ'
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment