Mình quyết định viết blog này thành tiếng Việt, có như thế mình mới không lãng quên nó được. Mình vẫn thích Yahoo, ở đó mình thấy nhiều chức năng về chỉnh sửa và nhiều điều thú vị, và trước khi blogspot nâng cấp thì chắc chắn là yahoo có ưu thế hơn rồi, mình toàn phải xửa theo kiểu lập web ở blogspot khi muốn có thay đổi gì, giờ thì tiện hơn nhiều, và mình còn muốn thêm nhiều chức năng nữa cho blog sống động hơn.
Năm cũ đã đi qua rồi, mình nhìn lại xem một năm đã qua thế nào, có rất nhiều thay đổi đối với mình, hầu như là nhiều nhất từ trước đến nay trong một năm. Mình hầu như mất đi một bạn gái thân thiết, cứ từ từ hai đứa không gặp nhau nhiều, và rồi đến cả nửa năm không liên lạc gì với nhau, trong khi đầu năm còn là những người bạn thân thiết. Năm vừa qua là năm mà mình có nhiều sự lựa chọn, phải quyết định nhiều điều, cả về bản thân lẫn những chuyện khác. Và hình như mình không chỉ mất đi một người bạn gái thân thiết, mình còn cảm thấy như mình mất đi người bạn nữa, mặc dù có vẻ không như thế, mình và bạn ấy vẫn nói chuyện bình thường, nhưng mình thấy bọn mình xa nhau hơn, và một điều làm mình buồn là đó là 2 người bạn mà mình thường hay đi chơi cùng, là những người đã giúp đỡ mình một cách chân thành lúc mình ở cấp 3, là những người đã giúp mình hoàn thành tốt nghiệp, có một điều mình biết là nếu không có họ, chưa chắc mình đã vượt qua được tốt nghiệp đó, rồi cả 3 đứa thường cùng nhau đi các dịp festival hay một trong 3 đứa đi thi thơ, vậy là cả bọn theo cùng, đó là thời gian mà mình thấy mình lớn dần lên theo sự hiểu biết, ban đầu thì mọi người phải thuyết phục mình đi cùng, mình lúc nào cũng thế, không bạo dạn lắm, và cả bọn có thời gian vui vẻ, đôi khi có đói, có rét, nhưng nhờ thế mà mình rèn luyện được bản thân, thấy mình còn trẻ, và thấy mình thích dần những sự thử thách, không còn kêu ca khi phải vác cái ba lô nặng đi bộ hàng giờ nữa, mà giờ thấy: ừ, thì đi cho khỏe, thấy mình đón nhận nhiều thứ hơn, và thấy cuộc sống được mở rộng hơn. Thời gian với các bạn ấy bây giờ mình thấy là thật đẹp.
Bây giờ cả 3 đứa mình ít gặp nhau hẳn đi, có thể do mỗi đứa có con đường khác nhau, có đứa học trường khác, có đứa cùng trường, nhưng những cuộc vui, những chuyến đi chơi xa thì không còn nữa, ít dần những cuộc nói chuyện, ít cả những sự thuyết phục: đi đi Lan, ở đấy vui lắm... và rồi khi mùa hè qua,mình vẫn chưa cảm thấy sự xa cách như bây giờ. Mỗi đứa cứ bình thường hòa nhập vào môi trường mới, bạn bè mới, rồi mỗi ngày qua đi... phủ dần lên quan hệ cũ, và vì thế cả bọn lại càng không có thời gian cho nhau hơn, mỗi người một chí hướng và con đường riêng, và một sự tổn thương nào đó làm cho chúng ta hài lòng với cuộc sống mới hơn là ngoái lại quá khứ. Và thời gian qua đi không bao giờ trở lại .........
Có những biến đổi mà mình muốn, nhưng có những cái mà mình không muốn, và mình đã không tự chủ được để nó không xảy ra.
Năm mới đến mình thấy mình lười hơn, có vẻ như hài lòng với bản thân, phải tự nhủ mình luôn cố gắng và không trở thành người lạc hậu mới được =)
Có lẵng nhớ nằm trên cửa sổ
Gió dịu dàng 'sao chửa đưa thơ'
5.1.08
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
2 comments:
Vietnamskému asi hezkému jazyku ani trochu nerozumím - ale snad jste vstoupila vesele do roku 2008 ... Do vlasti asi pojedete po zkouskách nebo na prázdniny ...
Za krátko bude jaro ...
budu tady psat i vietnamsky, i cesky :), trochu jsem psala o roce 2007, a novy rok nesmim byt lina, jinak budu staromodni, ale nikdo nevi o budoucnosti :D, doufam jen ze nebudu moc lina...
Do vlasti asi ted nemam sanci, snad nekdy o prazdninach, moc se na to tesim :)
Post a Comment