Mình ở nhà suốt, ôn thi hoài, thấy buồn buồn, chắc không gặp ai thì tự dưng thấy buồn vậy, gừ gừ... Ở nhà sắp tết rồi, hôm nào kiếm cái theme về chúc tết treo lên cho khỏi nhớ nhà nào( cười buồn). Viết chữ trong ngoặc kép mình lại nhớ về bài luận Toán của mình hồi tốt nghiệp, mình làm bài và nộp, thấy gọi mình lên vì ở đó như mọi khi mình lại có những lỗi sai chính tả, và thấy bảo với mính là sau dấu ( mình không được cách mà phải viết liền với từ, mình thấy bực bực, những lỗi nhỏ nhặt thế mà thầy cũng để ý, mà mình cũng vớ vẩn thật, mấy cái lỗi nhỏ đấy mà cũng mắc phải, nói chung mình không để ý đến nó lắm, và mình viết theo quy định của mình, cái gì thích thì mình theo thôi, khi bị bắt bẻ cặn kẽ như thế mình không thấy thoải mái lắm, có thể là thầy nghĩ tốt cho mình, nhưng mình không thích như thế, cũng như tiếng Séc vậy, nó bắt người ta phải tuân thủ theo câu củ như vậy, nói khác đi là nghe không tốt, tốt hơn là nên nói như thế, nên mình học được năm đầu là cảm thấy hơi hơi khó chịu rồi, có thể do thế nên mình nói tiếng Séc chậm hơn, vì mình không thấy thích nó, tuy nhiên cần cù bù khả năng, vì mình cần nên phải học và biết. Mình không thích mình học một cái gì đó, và đồng thời ghét nó, mình thấy bực với mình vì những điều hủ lậu mà mình tự tạo ra, sao bao nhiêu người người ta cũng học đấy, mà có thấy người ta nói gì đâu, có thấy người ta kêu ca gì đâu, thế mà mình không thông thoáng ra được, dạo này mình không cảm thấy bất mãn với cái này nữa, nên viết có vẻ thoải mái ra, và cứ nói, sai cũng kệ, như thế cho thoải mái, keke.
Mình ghét một đứa học tiếng Anh với mình, gọi là đứa có vẻ hơi hỗn, vì người đó hơn mình mấy tuổi, nhưng mình ghét cay ghét đắng, thế mới khổ chứ, ban đầu thì mình còn nói chuyện, dần dần mình thấy không thích, tuy rằng bình thường đấy, nhưng giờ nghĩ lại thấy ghét, vì người đó là một người không thông minh lắm, nhưng cho mình cái gì cũng biết, có vẻ hơi kiêu ngạo, và hay chỉ trích mình, gừ, thiếu việc hay sao mà cứ tò mò soi mói vào việc của người khác, hờ hờ, người đó có vẻ cũng không thích mình, mình cũng chẳng thấy gì, mình có mến thì mình mới quan tâm đến mấy cái chuyện đó, chứ ghét như thế này rồi thì mặc kệ, mà mình ít khi ghét một người nào đó lắm, từ nhỏ đến giờ đếm ra mới có 2 người, người này là người thứ 2, mà tính mình vốn kiên nhẫn, không hiểu có bao nhiêu người có thể chịu đựng được loại người này nhỉ.
Tâm trạng bực dọc, buồn bã, hic, còn việc nào mà mình nhớ ra không nhỉ, viết hết ra cho nó có cảm hứng. Mình hôm nay chat với bạn thân, cậu ấy bảo là đang có chuyện hâu như với những người bên cạnh, hì, mình mới bảo là mày mang súng đi khiêu chiến khắp nơi thế hả, coi chừng kẻo bị dính đạn lúc nào không hay, giờ nghĩ lại bản thân thấy mình hình như cũng đang nổi máu khùng khùng thích gây sự lên rồi, chết mất thôi................................ cứu !!!!!
Mấy ngày này ngoài trời thời tiết đẹp quá đi thôi, ấm áp như mùa xuân vậy, mình ở riết trong nhà với quyển sách, thi trượt 2 môn rồi nên giờ phải gắng học ngày học đêm, và ta lại học một mình, tình tính tang... hic, buồn phát khóc đi thôi, không phải là không có bạn, nhưng mình cũng đang gây gổ với chúng nó, chọc tức một đứa, kiêu kì với một đứa, giờ chắc phải làm lành mất, hic, nếu máu mình có nhiệt độ 37.5°C thì điều này chắc bình thường, nhưng mình đo nhiều lần lắm rùi, chẳng lần nào được như thế cả, keke, thế này thì không đi giảng hòa được rùi, khổ thế đấy.
Có lẵng nhớ nằm trên cửa sổ
Gió dịu dàng 'sao chửa đưa thơ'
25.1.08
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
4 comments:
Vypadáš, že hodně pořádně nadáváš... Co ti tak hrozného všichni dělají? Nenech si od nikoho nadávat a hlavu vzhůru ;)
Každý má někdy chvíle, kdy má pocit, že mu celý svět obrací zády. Od toho je skvělý blog na to pořádně si zanadávat :D
Snad nemáš teplotu z učení? 37.5?
Máš hezké radio...
keke, diky za chvalu, ja taky cekam ze by nekdo me chvalil za radio, nebo za blog( :P ze mam hezke, keke), dik dik.
nekdy clovek ma naladu nadavat, a pak je mi lepsi, hezci, a vidi zivot krasnejsi, takze musim taky tu vyhodu vyuzit, ted mam... divnou ale veselou naladu :D
Je vtipny, jak se tu snazime vsichni lustit tu vietnamstinu :D :D
Ja jsem te v posledni dobou moc nevidel :( ale co jsem te videl, tak jsi mi prisla dost takova...ja nevim, rezignovana, vycerpana? Huh?
to asi mas pravdu, nejak jsem ztratila sebevedomi, najednou na matfyz se citim jako uplne zero a nenasla jsem spravny smer
Post a Comment